Đây đâu phải là lần đầu tiên mình gặp phải những chuyện thị phi như thế này, vậy nên có chi mà mình phải buồn như vậy chứ?
Thời gian của mình chỉ còn là những khoảng ít ỏi nên dù thế nào đi nữa mình cũng bỏ qua tất cả cho những lời nói không hay đó, cho đó là những việc vụn vặt nhất của mình.
Gặp những điều thị phi, cho nó là điều bình thường và có như vậy mình mới hết cảm giác bị xúc phạm, cảm giác đó đã bị mình đè bẹp, bóp nghẹt thở nó luôn.
Tu là từ những thị phi, ta vượt thoát phiền não.
Mình còn nhớ như in lời thầy dạy: “Con hãy coi mình như một cái giẻ lau bàn đó, hãy coi mình như cọng rơm rác ở ngoài cống đó con. Đừng bao giờ con cho mình là cao sang, cho dù người ta có đối xử với con như thế nào thì con vẫn mãi mãi giữ vững một cái tâm kiên cường, một cái tâm tràn đầy nhựa sống yêu thương con nhé!”. Và nhờ vậy mà mình vượt qua, bỏ qua, hoan hỷ cả những điều khó hoan hỷ như chuyện thị phi, nói sau lưng, hay oan ức (không phải là không có ở chốn thiền môn).
Con không có đủ duyên được làm đệ tử xuất gia của thầy nhưng con may mắn hơn rất nhiều người là được thầy chỉ dạy, khuyên bảo chỉ dẫn lối đi cho con trên bước đường tu tập.
Bữa hôm qua đi cùng thầy, lại được ở bên thầy với những tình cảm mộc mạc đó. Thầy chỉ dạy con phương pháp giải trừ phiền não, là mình đừng có chấp, đừng có nghe người ta nói rồi nổi nóng, sanh tâm buồn giận, trách hờn... Mình trộm nghĩ, nếu ai cũng như thầy thì có lẽ không ai trên thế gian này biết thế nào là thị phi, thế nào là những chướng ngại trong đường tu thầy nhỉ? Cuộc đời đâu có cho không chúng ta một thứ gì mà chúng ta phải đổi lại nó với những thứ xứng đáng hơn, cũng chưa ai tự nhiên ban tặng cho ta vật quý nào đó mà ta không phải đổi lại bằng một vật quý khác và con đã nhận ra được những điều này khi con bình tâm suy nghĩ lại thầy ơi!
Con sẽ lắng nghe, quan sát mọi điều xung quanh con, con hứa con sẽ bao dung với trí tuệ còn non kém của mình, bằng sự tu tập của con, thưa thầy. Có lẽ con sẽ nói: “Cảm ơn người đã đem đến cho tôi những thị phi và tôi nguyện sẽ đón nhận điều đó như đón nhận những món quà của cuộc sống…”. Làm được vậy chắc cuộc sống sẽ thi vị hơn rất nhiều.
Con hiểu được hạnh phúc không tự nhiên đến bên mình và đau khổ cũng không phải đem cho người khác và hạnh phúc không thể đóng gói gửi cho mọi người. Khổ đau cũng không thể gạt hết sang người khác. Nó đến từ cuộc sống, từ thiên nhiên, từ những gì tưởng như vô tình và nhất là từ những thọ cảm nơi tâm mình. Hạnh phúc đến, nhưng nó thường không đến theo cách mà chúng ta sắp đặt. Đó là điều tự nhiên, hay nói đúng hơn, nó đến khi tâm mình rỗng rang, không lo lắng, muộn sầu, không để cho những thị phi tác động.
Mình thường sướng rơn khi ai đó khen và bực bội khi ai đó chê, vì thế mình cứ chạy như bị ma đuổi bởi cứ luôn nghe ngóng, phòng vệ. Tâm bình thường là đạo, thầy dạy thế mà mình quên hay mình nhớ như một cách thuộc lòng, không ứng dụng… Nên khổ!
Nghĩ thế, để nhắc mình, rằng: “Hãy đủ tinh tế để sống một cuộc sống an lành nhất mà chúng ta có thể, không chạy theo chi lời khen, tiếng chê nơi cửa miệng cuộc đời”.
Tôi : vũ Hồng Đức năm nay 64 tuổi, học trường sinh học dưỡng sinh được 14 năm ( ngồi thiền được 14 năm)
Qua 14 năm ngồi thiền tôi có ý kiến riêng như sau:
- ngồi thiền cực kì tốt, mọi người nên học
-thiền là khoa học, mong đừng hiểu nó là tâm linh vì khai mở huyệt đạo Theo Tây y nó như kích thích vào bối thần kinh ( mút thần kinh), làm cho dây thần kinh nào ngủ thì thức dậy và làm việc, nên mọi chức năng trên cơ thể đều hoạt động thế là đẩy lùi được bệnh tật thôi ( vì con người theo khoa học Tây y 70 bệnh có thể tự phục hồi)
-mọi người đều thiền được. Vì có thể thiền trong mọi tư thế, không nhất thiết phải ngồi kiết già, thẳng lưng… như phật.
- nếu áp dụng Cho thực tế vào cuộc sống hiện tại thì: một: người trẻ tuổi từ 18-50 nên ngồi thiền 35 phút, hai: người 50- 60 nên ngồi 50 phút, người từ 6p-70 nên ngồi 70 phút, người bệnh, già yếu, thì ngồi càng nhiều càng tốt.
Trẻ con đến 18 tuổi không nên ngồi thiền.
- đừng bao giờ nghĩ quá lên tác dụng của thiền , nghĩ quá nhiều tìm mọi cách để đạt được mục tiêu , sai cách dễ bị tẩu hỏa nhập ma ( thực chất nó là hoang tưởng)
- nên kết hợp thiền với yoga ( yoga nguyên thủy) nó bổ trợ Cho nhau thì tuyệt vời, khỏe lắm.
Hiện nay tôi vẫn đang duy trì 3 món: tối đi bộ 40 phút, sáng dậy ngồi thiền 35 phút song tập yoga 70phut.
Tóm lại, làm gì cũng phải duy trì: đúng, đủ, đều, đạt. Quyết tâm, thành tâm, thiện tâm và tu tâm đặc biệt duy trì 365/365 mọi việc sẽ đến với mọi người rất tốt đẹp.
Trên đây là suy nghĩ của bản thân, thấy sao, nghĩ sao viết vậy. Rất cảm ơn trường sinh học dưỡng sinh, nhớ duyên mà được theo học và duy trì.
Tôi ủng hộ bài viết, vì nó trùng suy nghĩ của tôi, tôi đã ngồi thiền 15 năm, nhưng tôi chỉ thấy ưu điểm là khí huyết lưu thông, còn có trường sinh học hay không thì tôi không biết.
@Phạm Tuấn Bạn vào trang này, trong đó có thông tin các lớp: https://www.facebook.com/groups/2015192391950942
Em xin hỏi ở quận 3 TP.HCM muốn xin học thì liên lạc ở đâu? XIn cám on!
Ở Củ Chi có mở lớp không bạn.
@Nguyễn Ngọc Nam bạn đã tham gia học chưa ? nếu chưa thì hôm nay (20.02.23) sẽ tố chức ở 1 địa điểm duy nhất trong HCM: 40-42 Đường số 29,KP, chợ An Dương Vương, Phường 10, Quận 06.
@Hiếu Cô Như ko còn dạy nữa thì Anh còn biết ai ở khu vực HCM Ko ah? Xin cảm ơn
Mong em về nhà quyết tâm luyện tập! Đi học mới chỉ là bước khởi đầu, như là gieo hạt giống xuống thôi. Mình phải thường xuyên chăm sóc, tưới tắm thì hạt giống mới cho quả ngọt được. Quãng đường sẽ có gian truân nhưng sẽ luôn luôn có người giúp đỡ em nhé!
Trường Sinh ươm cội tình yêu
Vun tròn quả phúc bên nhau suốt đời.
Ai có duyên thì hãy đến với môn học để có cơ hội tận hưởng nguồn năng lượng vô giá của trời đất để chất lượng cuộc sống được nâng cao, sống khỏe mạnh, an lành và hạnh phúc.