Tặng mẹ con em Đãng gặp ở lớp Trường Sinh học Cẩm Khê.
Tác giả trình bày bài thơ trong nước mắt - Ảnh: Nhật Minh. Ba mươi ba năm về trước
Mẹ đẻ con ra
Mẹ bế, mẹ bồng,...
Mẹ chăm, mẹ ước,...
Nay con đã lớn rồi
Nhưng cả đời đau yếu
Đôi chân không bước đi được
Mẹ vẫn phải bế con
Như những ngày con còn bé!
Mẹ bế con
Đến khắp các bệnh viện
Rồi lại... bế về...
Trong nước mắt.
Nay mẹ bế con đi
Đến lớp học của Tình Thương
Do các đệ tử của ngài Đasira Narada
Hướng dẫn...
Môn Dưỡng sinh Trường Sinh học.
“... Con xin ngài...
Giúp cho con của con khỏi bệnh...”
Em Đãng ơi!
Hãy dũng cảm vươn lên
Dù đau đớn
Nhưng em không được chết
Trường Sinh học sẽ giúp em khỏi bệnh
Chịu khó tập đi em nhé!
Chịu khó vượt lên em nhé!
Niềm tin và lòng quyết tâm...
Em sẽ chiến thắng
Cả lớp mong em chiến thắng
Mọi người đều
Mong em chiến thắng
Tổ sư Dasira Narada
Chắc chắn cũng mong em chiến thắng
Em sẽ chiến thắng
Chính mình.
Cẩm Khê, ngày 22 tháng 02 năm 2014.
Chú ý: Quý vị đăng lại bài viết ở Website hoặc phương tiện truyền thông khác xin vui lòng ghi rõ nguồn http://truongsinhhocds.com -Cám ơn!
Bác tên là Tạ Văn Đông, 58 tuổi, quê ở Mê Linh, Hà Nội, số ĐT 0982568736, là môn sinh cùng học khoá 46 với cháu Đãng, sau hơn 1 năm bác hôm nay nhìn thấy cháu trên mạng thấy cháu khoẻ mạnh rất nhiều nhờ tập ngồi thiền. Bác chúc mừng cháu, bác cũng đỡ rất nhiều, không mửa như xưa nữa, bác cháu ta cố gắng hơn nữa để chiến thắng bệnh tật Đãng nhé. Bác cũng ở Tây Nguyên, Sư đoàn 331 E745 đóng quân ở gần Đức Cơ, bác và bố cháu chắc chắn bị nhiễm chất độc da cam. Đứa con thứ 2 cua bác bị tâm thần, bác không làm được chế độ nhiễm chất độc da cam, cũng như bố cháu Đãng. À vì bố cháu và bác vào Tây Nguyên sau 30 tháng 4 năm 1975. Năm 2007 bác bị tai nạn, bị tủy sống co đốt số 3 va 4, tê liệt toàn thân, đau bứt rứt suốt ngày đêm, bác ngồi thiền là hết đau, bác cháu ta hãy cố gắng tập thật nhiều cháu nhé. Bác cháu ta cùng cúi đầu cảm ơn Đức Tổ sư ĐASIRA NARADA Đãng nhé.